Trang Thời Sự


Nhìn lại lịch sử về tội ác của CSVN
đối với PGHH

Tác giả: Lê Quang Liêm
Thể loại: Thời sự

Lời Tác Giả: Một lần nữa, trước hành động bạo tàn , vô nhân đạo, phi công lý, không tình người của đảng CSVN và chế độ CHXHCNVN thẳng tay trấn áp mùa Đại Lễ 25/2 âl Tân Mão (2011) kỷ niệm năm thứ 64 ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ bị Việt Minh ám hại, đã gây ra một luồng xúc động tràn đầy phẫn nộ trong tâm tư toàn thể tín đồ PGHH , phải nhìn lại quá khứ, một quá khứ lịch sử ngày càng tràn ngập “MÁU VÀ NƯỚC MẮT” đã, đang và sẽ tiếp diễn . . .

Theo dòng thời gian lịch sử VN xuyên suốt 65 năm (1945-2010), nhiều thức giả đặt câu hỏi : Tại sao CSVN cố tâm tiêu diệt Phật Giáo Hòa  Hảo và PGHH có bị tiêu diệt không? Đây là một đề tài lịch sử khá nóng bỏng diễn biến liên tục giữa thế lực vong bản là đảng CSVN và thế lực dân tộc là PGHH.
 Qua cái nhìn và nhận định khách quan ai cũng có thấy được cái nguyên nhân căn bản của sự đối đầu giữa CSVN với PGHH .
 CSVN thoát thai từ Cộng Sản Đệ Tam Quốc Tế do Hồ Chí Minh du nhập vào VN . Là CS tất nhiên tôn chỉ “vô Tổ Quốc, vô gia đình, vô tôn giáo” là đặc tính căn bản của chủ nghĩa CS. PGHH là một tôn giáo mang bản chất đặc thù dân tộc , sinh ra từ lòng dân tộc , lớn lên trong khí thiêng sông núi của Tổ quốc, tất nhiên, sống với Tổ quốc  và dân tộc, và cũng chỉ thác vì Tổ quốc và dân tộc. . .
 Do đó, trước mắt đảng CSVN, PGHH là một trở lực không nhỏ đối với “chương trình xích hóa” VN cho nên CSVN xét thấy cần phải tận diệt PGHH cho bằng được.

Chính Đức Huỳnh Phú Sổ, Giáo Chủ PGHH đã khẳng định trong phần chỉ dạy tín đồ: “Muốn cho sự sống được dễ dàng , giống nòi được truyền thụ , ta cảm thấy bổn phận phải bảo vệ đất nước khi bị kẻ xâm lăng giày đạp . Ráng nâng đỡ xứ sở quê hương lúc nghiêng nghèo và làm cho được trở nên cường thịnh. Bờ cõi vững lặng thân ta mới yên, quốc gia mạnh giàu mình ta mới ấm. Hãy tùy tài tùy sức nỗ lực hy sinh cho xứ sở . . .” .

Nhận định qua 2 tôn chỉ kể trên ai cũng có thể thấy PGHH và CSVN như nước với lửa, cho nên CSVN luôn quyết tâm tiêu diệt PGHH là một nguyên tố căn bản như một  số cán bộ lãnh đạo CSVN thường nói: “Trên đất nước VN cón CS thì nhất định không còn PGHH”.
 Nhưng theo lý đương nhiên của tạo hóa thì “Mưu sự tại nhơn, thành sự tại thiên” tức là mọi toan tính là của người mà thành bại là do “Trời”. Đó là một chân lý muôn đời được chứng minh theo dòng thời gian của lịch sử Đông Tây, kim cổ , điển hình qua sự sụp đổ của Tần Thủy Hoàng, của Trục Phát Xít (Đức, Ý, Nhật) và  sự sụp đổ của Liên Bang Xô Viết và các nước CS Đông Âu. V.v. . .
 Và đây cũng là câu trả  lời cụ thể đối với vấn đề:  CSVN có thể tiêu diệt được PGHH hay không?
 Xuyên suốt dòng thời gian lịch sử 65 năm, qua 2 thời kỳ: Thời kỳ thứ nhất: 1945-1975, Thời kỳ thứ 2: 1975-2011 . . . CSVN liên tục quyết tâm tiêu diệt PGHH, nhưng đến ngày giờ này (2010) PGHH vẫn trường tốn bất diệt , trơ như đá, vững như đồng trước búa rìu CSVN, từ gần 2 triệu tín đồ (1945) nay đã đến 7 triệu tín đồ (2010) và dưới đây là những chứng minh về tội ác của CSVN đối với PGHH được ghi nhận đại lược theo thứ tự thời gian:

**Thời kỳ 1 (1945-1947) : 
 Sau đảo chánh Pháp (1945) Đức Huỳnh Phú Sổ Giáo Chủ PGHH là một ngôi sao sáng nhất trên chính trường Nam Bộ VN. Ngài là thủ lĩnh MẶT TRẬN QUỐC GIA THỐNG NHẤT gồm có:
 -Việt Nam Quốc Gia Độc Lập Đảng do quý ông Nguyễn Văn Sâm, Hồ Văn Ngà, Nguyễn Bảo Toàn lãnh đạo.
-Tịnh Độ Cư Sĩ.
-Cao Đài Giáo.
-Liên Đoàn Công Chức.
-Nhóm Trí Thức gồm những nhà cách mạng ái quốc như quý ông: Trần Văn Ân, Trần Văn Thạch, Phan Khắc Sửu, Võ Oanh, Trần Quốc Bửu, v.v. . .
-PGHH.
 Ảnh hưởng, uy tín của Đức Huỳnh Giáo Chủ (PGHH) càng lớn mạnh bao nhiêu càng làm cho Việt Minh (VM) ở Nam Bộ do Trần Văn Giàu cầm đầu vốn đã lo sợ càng thêm lo sợ bấy nhiêu. Càng lo sợ đương nhiên VM càng đồ mưu thiết kế để ám hại hay ít nhất chận sự bành trướng cũng như bước tiến của PGHH.
 Đêm 9-9-45, Trần Văn Giàu gọi điện thoại nói chuyện với Đức Huỳnh Giáo Chủ để biết Ngài hiện có mặt ở văn phòng, rồi liền sau đó xua gần 100 Quốc Gia Tự Vệ Cuộc (tức là Công An) ào ạt bao vây văn phòng Đức Huỳnh Giáo Chủ ở đường Miche (Sàigon) để sát hại Ngài. Toán lính của Trần Văn Giàu hùng hổ xông vào văn phòng bị toán lính gát của PGHH ngăn cản. Toán lính Trần Văn Giàu nổ mấy loạt súng chỉ thiên . Toán lính gát văn phòng sắp nổ súng trả lại , Đức Huỳnh Giáo Chủ đứng trên lầu thấy vậy bảo một vệ sĩ đang túc trực đi xuống bảo toán lính gát cho CA của Trần Văn Giàu vào.
 Nhưng sự đời vẫn không vượt quá ngoài quy luật của Tạo hóa: “Mưu sự tại nhơn thành sự tại thiên” . Hằng trăm CA lục soát văn phòng không chừa một góc xó nào gần 2 tiếng đồng hồ nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy được Đức Huỳnh Giáo Chủ ở đâu nên đành phải rút lui.
 Toán lính của Trần Văn Giàu đi rồi, Đức Huỳnh Giáo Chủ từ trên lầu từ từ đi xuống trong lúc bao nhiêu bộ mặt đang buồn rầu , ngơ ngác không biết Thầy hiện giờ ở đâu? Đây là một hiện tượng siêu hình chỉ có người tôn giáo mới tin tưởng được.
Hành động bạo ngược của Trần Văn Giàu đối với Đức Huỳnh Giáo Chủ là một biểu hiện khởi đầu cuộc xung đột giữa VM và các thế lực chính trị quốc gia tại Miền Nam VN , nhất là với PGHH, trong lúc đó thì Quân đội Pháp do Tướng Lecler chỉ huy sắp đổ bộ tái chiếm Sàigon.
 Trước tình trạng nguy biến của đất nước, một cuộc tương tàn tương sát giữa người Việt và người Việt xảy ra là tạo một lợi lớn cho quân thù xâm lược Pháp, cho nên thể hiện lòng yêu nước chân thành của một nhà chí sĩ cũng như đức từ bi hà hải của một bậc Bồ Tát tại thế, Đức Huỳnh Giáo Chủ đành lánh mặt để tránh một cuộc “nồi da xáo thịt” với nhóm Trần Văn Giàu, trong lúc Ngài có trên 1 triệu tín đồ ở Miền Tây Nam Bộ còn VM chưa đến 50 ngàn đảng viên, và chỉ một tiếng lịnh của Ngài thì cái cảnh xương rơi máu đổ sẽ diễn ra thật khó mà lường được.

 Nước non tan vỡ bởi vì đâu?
Riêng một ta mang nặng khối sầu.
Lòng những hiến thân mưu độc lập,
Nào hay tai họa áp bên lầu.

Bên lầu tiếng súng nổ vang tai,
Trời đất phụ chi kẻ trí tài.
Mưu quốc hóa ra người phản quốc,
Nghìn thu mối hận dễ nào phai. . .
  
Giống nòi nỡ giết nhau chi,
Bạng duật tương trì lợi lũ ngư ông.
Đoàn hậu tấn có lòng yêu nước,
Khá nhìn xem gương trước răn mình.
Riêng ta hai chữ nhục vinh,
Thoảng nhìn thế sự nhơn tình quá đen.

     Trên đây là vài bài thi cảm xúc trong hằng chục bài thi mà Đức Huỳnh Giáo Chủ trút niềm tâm sự u uẩn trước thời cuộc trái ngang do họa Trần Văn Giàu.
  Sau khi Đức Huỳnh Giáo Chủ vắng mặt, VM thẳng tay tàn sát PGHH . Hằng trăm cán bộ PGHH bị VM xử tử công khai , đại thể như quý ông: Huỳnh Phú Mậu (bào đệ Đức Huỳnh Giáo Chủ), Trần Ngọc Hoành, Thi sĩ Việt Châu Nguyễn Xuân Thiếp, Tú Tài Trần Nguyên Thiều, Bác sĩ Trần Văn Tâm , Võ Tăng Sâm, Nguyễn Văn Hay, Nguyễn Văn Ngàn, Huỳnh Văn Công, Huỳnh Văn Kích, v.v. . và hằng vạn nhân sĩ , tín đồ PGHH bị VM thủ tiêu  một cách dã man nhất trong lịch sử loài người, và cụ Lê Quang Liêm cũng bị VM lên án tử hình chờ ngày xử bắn, nhưng vì quân Pháp đổ bộ đánh chiếm Lấp Vò –Vàm Cống , VM bỏ chạy, anh em tín đồ PGHH địa phương phá khám cứu cụ Liêm thoát chết.  
 Hạ bán niên năm 1946, quân xâm lược Pháp đã tái chiếm gần hết các địa điểm xung yếu  ở Nam Bộ VN. Trước cơ nguy nghiêm trọng này , Chủ Tịch Hồ chí Minh phải kêu gọi toàn dân đoàn kết để chống quân thù chung. Ở Nam Bộ, PGHH là một thế lực chính trị nổi bật nhất mà VM cần phải khắc phục nên phái nhiều đại diện đến tiếp xúc nhiều lần với Đức Huỳnh Giáo Chủ , điển hình là ông Phạm Thiều và dưới đây là một vài bài thi trong nhiều bài thi của ông Phạm Thiều gởi cho Đức Huỳnh Giáo Chủ , nay là tư liệu lịch sử:

Sao còn khắc khoải nhớ hiềm xưa?
Trang sử chùi đi những vết nhơ.
Gìn giữ tim son không chút bợn,
Mặc tòa dư luận thấu hay chưa ? . . .
                      (Phạm Thiều)
   
Từ bi đâu vướng mối hiềm xưa,
Nhưng vẫn lọc lừa bạn sạch nhơ.
Nếu quả tri âm tri ngộ có,
Thì là hiệp lực hiểu hay chưa ? . . .
                       (Đức Huỳnh Giáo Chủ) 
               
 Chẳng áo cà sa chẳng chiến bào,
Về đây tham chánh mới là cao.
Non sông chờ đợi người minh triết,
Chớ để danh thơm chí Võ Hầu.
                           (Phạm Thiều)
                  
 Thà ở trong quân mặc chiến bào,
Ngày qua sẽ biết thấp hay cao.
Nào ai đem sánh mình minh triết,
Mà dám lăm le mộng Võ Hầu.
                       (Đức Huỳnh Giáo Chủ)

Với lòng yêu nước chân thành của một nhà chí sĩ trước họa xâm lăng, với Đức từ bi của một Đại Bồ Tát tại thế hằng tế độ chúng sanh, Đức Huỳnh Giáo Chủ chấp nhận tham chánh và đây là lời tuyên bố chánh thức của Ngài:    
 1-Để tỏ cho quốc dân và chánh phủ thấy rằng chúng tôi chủ trương thống nhất lãnh thổ và độc lập quốc gia.
2-Để biểu dương tinh thần đoàn kết của dân tộc hầu mau đem đến thắng lợi cuối cùng.
3-Để tỏ cho các đảng phái thấy rằng chúng tôi không khi nào có những tham vọng cao sang vương bá hay vì hiềm riêng mà hờ hững với phận sự cứu nước.
Biểu lộ tấm lòng thành thật ấy , tôi chỉ nhận một nhiệm vụ cần thiết , hợp với hoàn cảnh và năng lực của mình.  . . . và Đức Huỳnh Giáo Chủ nhận chức Ủy Viên Đặc Biệt trong Ủy Ban Kháng Chiến Hành Chánh Nam Bộ.

           Thế mà, trước tấm lòng chân thành yêu nước, và đức độ từ bi của Đức Huỳnh Giáo Chủ , VMCS lại nhẫn tâm âm mưu ám hại Ngài lần thứ 2 một cách vô cùng độc ác và hèn hạ vào ngày 17-4-1947 nhằm ngày 25-2 năm Đinh Hợi tại Rạch Đốc Vàng Hạ (trước kia thuộc tỉnh An Giang nay thuộc tỉnh Đồng Tháp).
 Rồi suốt 28 năm dài (1947-1975) VMCS tiếp tục theo đuổi chủ trương “TRẢM THẢO TRỪ CĂN” tiêu diệt PGHH trong mọi tình huống , trong mọi môi trường , trong mọi cơ hội có thể được.
 Hiện nay còn những mồ chôn tập thể những nạn nhân PGHH bị VMCS giết hại, đại thể như tại XÃ Phú Thuận (Đồng Tháp) một ngôi mộ với 467 thi hài, tại Trường Long , Trường Thành , Lôi Tự (Cần Thơ) v.v. . . mỗi ngôi mộ có hằng trăm thi hài.  . .
 
**Thời kỳ 2 (1975-2010)
 a-Sau ngày 30-4-75, cưỡng chiếm được Miền Nam , CSVN nắm trọn quyền sinh sát trong tay, thì lại càng thẳng tay tiêu diệt PGHH một cách trắng trợn nhất. Những ngày đầu, một số nhân sĩ PGHH bị xử tử công khai đại lược như: Dân Biểu Huỳnh Văn Lầu, Huỳnh Công Thiện, Cù Minh Kiến, Nguyễn Xuân Viên, v.v. . . và một số bị cầm tù chết trong ngục lạnh như quý ông: Lương Trong Tường, Hội Trưởng Trung Ương Giáo Hội PGHH, ông Lâm Thành Nguyên, Chủ Tịch Hội Cựu Chiến Sĩ Dân Xã-Hòa Hảo, ông Phan Bá Cầm, Tổng Bí Thư Dân Xã Đảng, và hằng trăm cán bộ PGHH, Dân Xã  . . .    một số bị thủ tiêu không dấu vết ,  hằng ngàn gia đình bị tịch thu tài sản , nhà tan cửa nát . . .
 b-Về phần Giáo Hội PGHH thì hoàn toàn bị cấm hoạt động , mọi công tác giáo sự dù lớn dù nhỏ đều bị cấm chỉ, tín đồ không được tụ họp quá 5 người. Có khoảng gần 40.000 Trị Sự Viên, gần 3.000 cán bộ Phổ Thông Giáo Lý và trên 5.000 đọc giảng viên bị cấm hoạt động hoặc bị bắt , bị quản chế.
 Tài sản của Giáo Hội bị tịch thu toàn diện gồm: khoảng 30 Tu viện, chùa, Trung Tâm Phổ Giáo, trên 400 Độc Giảng Đường, gần 500 Hội quán, gần 3.000 văn phòng Giáo Hội cấp Tỉng, Quận, Xã, Ấp . . . v.v. . . và v.v. . . (không thể kể xiếr). Tàn nhẫn và thô bỉ nhất là CS đập phá, san bằng các Đài Chiến Sĩ PGHH. “NGƯỜI ĐÃ NẰM VÀO LÒNG ĐẤT MÀ CS CŨNG KHÔNG BUÔNG THA” đây là một trong hàng vạn cái điểm “quang vinh” của đảng “CSVN quang vinh”.
  Đặc biệt là ngôi đền thờ chánh của PGHH tại Thủ Đô Việt Nam Cộng Hòa , số 114 Bùi Thị Xuân (Sàgon) , nhà cầm quyền CSVN dùng quyền lực tịch thu một cách phi luật pháp rồi cho một số tư nhân mướn để biến ngôi đền thờ này thành một điểm thế tục, đồi bại, ô hợp bừa bãi với những trò : chơi bida, bán hủ tíu, bán đồ tạp nhạp, thậm chí còn tổ chức những cuộc mãi dâm trá hình, v.v. . .
 Đây là một minh chứng về tội ác của CSVN quyết tâm tiêu diệt PGHH bằng mọi thủ đoạn , mọi âm mưu, bất luận hình thức nào , môi trường nào, trắng trợn lăng nhục danh dự PGHH , trắng trợn chà đạp lên lòng tín ngưỡng  thiêng liêng của 7 triệu công dân tín đồ PGHH , bất chấp đạo lý , tình người và người.
 Sấm Giảng PGHH thì bị triệt để cấm xử dụng, tụng đọc, phổ biến, việc lễ bái thường nhật tại nhà của tín đồ cũng bị nhà cầm quyền gây khó khăn đủ điều để người tín đồ không còn hành sử được quyền tín ngưỡng tối thiểu của minh.
 c-Về văn hóa, tư tưởng PGHH thì nhà cầm quyền CSVN “bật đèn xanh” cho những tay “bồi bút nô dịch” tha hồ sáng tác những sách báo , tư liệu mang nội dung đả kích, bôi lọ giáo lý PGHH và danh dự Đức Huỳnh Giáo Chủ một cách đê hèn nhất , đại lược như : quyển Sư Thúc Hòa Hảo, tư liệu “Sau Bức Màn Hư Ảo”, tư liệu “người tín đồ PGHH cần biết”, quyển Dòng Sông Thơ Ấu (chuyển thể thành phim), v.v. . .
 d-Về những ngày lễ chánh của PGHH như ngày lễ khai Đạo (18/5 âl), ngày Đản Sanh của Đức Huỳnh Giáo Chủ (25/11 âl) bị triệt để cấm tổ chức, dù chỉ là tổ chức bình thường tại nhà, nhất là ngày lễ 25-2 âl kỷ niệm ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ bị VM ám hại tại rạch Đốc Vàng (Đồng Tháp) năm 1947 thì nhà cầm quyền CSVN càng cấm đoán  tín đồ PGHH tổ chức ngày lễ này với nhiều biện pháp gắt gao nhất nhằm bưng bít lịch sử về tội ác của CSVN đối với một nhà chí sĩ yêu nước chân chính, đối với PGHH là một tôn giáo dân tộc, biểu hiện một chủ trương tàn bạo, phi nhân bất nghĩa của CSVN giữa một xã hội loài người đang tiến nhanh đến cực điểm văn minh như hiện nay.
 e-Chỉ có 1 tháng sau ngày 30-4-75, địa danh “THÁNH ĐỊA HÒA HẢO” là miền đất thiêng liêng của PGHH và 2 chữ Hòa Hảo là địa danh của tôn giáo PGHH bổng nhiên bị nhà cầm quyền CS ra lịnh thủ tiêu. Xã Hòa Hảo thì đổi tên là xã Phú Mỹ để không cón ai nói hay nhớ đến 2 chữ Hòa Hảo nữa.
Chỉ một điểm này cũng đủ thấy quá rõ nét cái chủ trương của CSVN là quyết tiêu diệt PGHH tận gốc.
 f-Trước 30-4-75, cổng Tổ Đình PGHH, suốt 36 năm (1939-1975) luôn luôn hiên ngang cùng tuế nguyệt dưới cái bảng mang dòng chữ “TỔ ĐÌNH PHẬT GIÁO HÒA HẢO” nhưng cũng chỉ không đầy một tháng sau ngày 30-4-75, tấm bảng mang những dòng chữ thiêng liêng , biểu tượng cho truyền thống của 1 đại tôn giáo và danh dự của hằng mấy triệu tín đồ cũng bị nhà cầm quyền CS ra lịnh phải gở xuống.
 Vì danh dự của đạo pháp, hạ tuần tháng 3 năm 2000, cụ Lê Quang Liêm và hàng ngàn tín đồ PGHH hùng dũng vượt vòng vây CA tiến đến cổng Tổ Đình treo lại cái bảng “TỔ ĐÌNH PGHH” thì liền bị một cuộc đàn áp vô cùng tàn bạo diễn ra, kẻ ngất xỉu nằm lăn trên mặt đất, người thì sưng mặt bầm mình, một số cán bộ cốt lõi như : Lê Minh Triết, Trương Văn Thức, Nguyễn Châu Lang, Trần Nguyên Hưỡn, Võ Văn Bửu, Trần Văn Bé Cao, Lê Văn Nhuộm, v.v. . . bị bắt và mỗi người bị CS kêu án từ 3 đến 5 năm tù.
Trước chủ trương, áp lực sắt máu của CSVN quyết tâm tiêu diệt PGHH, Cụ Lê Quang Liêm và khối tín đồ PGHH  đã hy sinh cả sinh mạng lẫn tài sản để theo đuổi một cuộc tranh đấu quyết liệt, một còn một mất, để bảo tồn Đạo pháp và bảo tồn đời sống tâm linh với mọi giá phải trả và kết cuộc:
 1)-Tôi Lê Quang Liêm bị cầm tù 5 năm và 1 năm quản chế (1975-1981) và bị quản chế lần thứ 2: 4 năm (2001-2005).
2)-Ông Lê Văn Tính , cựu Dân Biểu VNCH, một cán bộ thân tín của cụ Lê Quang Liêm , hoạt động ngoài nước bị nhà cầm quyền Campuchia bắt tại Xiêm Rệp ngày 25-1-95 , giải về VN bị kêu án tù 20 năm khổ sai , đang bị thọ hình ở trại giam Xuân Lộc.
3)-Ông Bùi Tấn Nhã , một cán bộ thân tín của cụ Lê Quang Liêm , bị nhà cầm quyền CSVN TP.Hồ Chí Minh bắt ngày 13-7-1997 và bị án tù chung thân khổ sai , hiện đang thọ hình ở trại giam Xuân Lộc.
 Trước sức đối kháng quyết liệt của tôi và khối PGHH TT và trước xu thế thời đại lịch sử của thế giới về Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo đang lan mạnh khắp toàn cầu, CSVN xét thấy không thể tiêu diệt công khai PGHH bằng bàn tay “đầy máu lửa” của chính mình, nên CSVN áp dụng sách lược mới “ném đá giấu tay” . . . dàn dựng một Ban Đại Diện PGHH tay sai dưới danh nghĩa Ban Đại Diện Trung Ương PGHH gồm gần như hầu hết là đảng viên CS do Nguyễn Văn Tôn, một đảng viên có 61 tuổi đảng làm Hội Trưởng Trung Ương để tiếp tục tiêu diệt PGHH.
Ngay ngày ra mắt (26-51999) Ban Đại Diện Trung Ương PGHH “quốc doanh” này chánh thức công bố Bản Quy Chế PGHH , trắng trợn:
 a-Hủy bỏ hệ thống Giáo Hội PGHH là hệ thống lãnh đạo PGHH do Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng lập từ năm 1945.
b-Hủy bỏ Đạo Kỳ (lá cờ) là biểu tượng thiêng liêng của PGHH đã do xương trắng máu đào của không biết bao anh hùng liệt sĩ PGHH bồi đắp mới được tung bay phất phới đến ngày nay. c-Cắt xén 80% Sấm Giảng Thi Văn Giáo Lý PGHH là khuôn vàng thước ngọc do chính tay Đức Huỳnh Giáo Chủ sáng tác lưu lại cho tín đồ. tu học.
d-Hủy bỏ không đòi lại tài sản Giáo Hội PGHH do nhà cầm quyền CSVN cưỡng đoạt từ sau ngày 30-4-75.
e-Hủy bỏ ngày Đại Lễ 25-2 âl , kỷ niệm ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ bị VM ám hại tại Đốc Vàng năm 1947.
v.v. . . và v.v. . .

Qua cái bản Quy Chế PGHH của Ban Đại Diện Trung Ương PGHH “quốc doanh” vừa nêu trên , dù ai chất phác đến đâu cũng có thể thấy âm mưu của CSVN “mượn giáo Tàu đâm chệt” , một cái trò xảo quyệt mà đứa trẻ vị thành niên cũng biết được .. . và rõ ràng rằng nếu PGHH có  một quy chế như vậy thì PGHH không còn là một tôn giáo trên mặt hình thức và danh nghĩa tôn giáo nữa, đương nhiên bị xóa tên trong lịch sử tôn giáo.
Từ sau ngày Ban Đại Diện quốc doanh ra đời, tất nhiên gặp phải sự chống đối quyết liệt của cụ Lê Quang Liêm và Khối PGHH  nên nhà cầm quyền CSVN phải tận dụng mọi khả năng trấn áp , khủng bố một cách nghiệt ngã nhất đối với Khối PGHH   nhằm mục đích ủng hộ cái “quái thai của thời đại” , đứa con hoang èo uột của chế độ độc tài toàn trị (Ban Đại Diện PGHH quốc doanh) và từ thời điểm này , PGHH tại VN có 2 cơ cấu lãnh đạo là PGHH quốc doanh , tay sai của CSVN và PGHH Thuần Túy (PGHH TT) do cụ Lê Quang Liêm lãnh đạo.
Trong dịp Tổng Thống Bil Clinton sang VN, nhà cầm quyền CSVN muốn phô trương một hình ảnh “an bình giả tạo” nên đã mở những chiến dịch trấn áp , càn quét các thành phần đối lập để phía đối lập không còn khả năng triển khai gì khi Bil Clinton đến VN. Ông Hà Hải, Chánh Thư Ký Giáo Hội Trung Ương PGHH TT bị Công An bắt ngày 19-11-2000 rồi kết án 5 năm tù khổ sai và đày đi trại giam Xuân Lộc , rồi vì bị hành hạ, đối đãi khắc nghiệt nên mắc bịnh lao phổi mà chết.
 Nhân ngày lễ Đản Sanh năm thứ 81 của Đức Huỳnh Giáo Chủ (25/11 âl 2000), cụ Lê Quang Liêm và khoảng 700 người , gồm Trị Sự Viên, nhân sĩ, tín đồ thuộc khối PGHH TT kéo về Tổ Đình PGHH để dự lễ. Khi vừa tập trung cách Tổ Đình PGHH khoảng một cây số thì hằng trăm CA mặc sắc phục và thường phục kéo đến ra lịnh đoàn người hành lễ phải giải tán, tất nhiên những tiếng lịnh này như những tiếng chim sẽ kêu ngoài sa mạc, không ai để ý và đoàn người tiếp tục tiến bước . Tức thì một cuộc đàn áp tàn bạo xảy ra. Dùi cui, roi điện vung tới tấp vào đoàn người hành lễ. Nhiều ông già, bà già bị đánh ngất xỉu.
 Trước cái cảnh đàn áp dã man đó, cụ Liêm đến trước mặt tên Thiếu Tá chỉ huy cực lực phản đối và cho biết nếu CA không ngừng tay “đồ tể” thì một cuộc đổ máu sẽ xảy ra.
 Nhận thấy thái độ cương quyết và đanh thép của cụ Liêm, tên Thiếu tá chỉ huy cảm thấy chột dạ nên ra lịnh rút lui.
Về phía PGHH TT thì:
-Ông Trương Văn Đức, Tổng Vụ Trưởng Thanh Niên  Giáo Hội Trung Ương PGHH TT bị CA đánh ngất xỉu rồi bắt đi và sau đó lãnh án 12 năm tù.
-Ông Hồ Văn Trọng, một cán bộ và là phế binh cũng bị bắt và lãnh án 7 năm tù.
-Ông Huỳnh Văn Sơn 65 tuổi, Trưởng Ban Truyền Giáo Giáo Hội PGHH TT tỉnh Mỹ Tho bị đánh ngất xỉu phải chở đi bịnh viện cấp cứu.
-Cháu Hà Thị Kim Hương , 16 tuổi, bị CA níu kéo rách cả áo, để lộ cả lưng và ngục.
Còn khá nhiều trường hợp tương tự không thể kể xiết.
Nhìn thảm trạng này mới thấy rõ:Độc Lập-Tự Do-Hạnh Phúc của Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là như thế đấy.
                                                 
Để biểu dương tinh thần kiên cường bất khuất đối với bạo lực , bạo quyền (CSVN) , nhân ngày lễ kỷ niệm năm thứ 54, kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị VM ám hại nhằm ngày 25-2 năm Tân Tỵ (18-3-2001) cụ Lê Quang Liêm và khối tín đồ PGHH TT quyết định tổ chức một cuộc “biểu tình ôn hòa” tại Thành Phố Hồ Chí Minh với số tín đồ “kín đáo” kéo về khoảng 500 người.
 Cuộc biểu tình bị phát hiện, cụ Lê Quang Liêm bị Công An trá hình bắt cóc tại Công Viên Lê Văn Tám, đường Hai Bà Trưng (Sài Gòn) vào lúc 4 giờ sáng ngày 17-3-2001, và hằng trăm tín đồ , cán bộ PGHH bị bắt từ các nẽo đường  vào  TP Sài Gòn với nhiều biểu ngữ, truyền đơn.
 Ngày lễ 25-2 âl hằng năm kỷ niệm Đức Huỳnh Giáo Chủ bị VM ám hại là một ngày lễ mang tính trọng đại và thiêng liêng nhất đối với 7 triệu công dân tín đồ PGHH mà suốt 25 năm dài (1975-2001) nhà cầm quyền CSVN triệt để cấm người tín đồ PGHH tổ chức. Đã có hằng trăm tín đồ PGHH bị tù đày, bị quản chế vì dám đòi hỏi , hay tự động tổ chức ngày lễ này mặc dù hết sức đơn giản trong phạm vi gia đình, năm bảy người.
 Sau khi bị bắt, cụ Lê Quang Liêm tuyên bố tuyệt thực cho đến chết và không trả lời bất luận một câu thẩm vấn nào của nhà cầm quyền CSVN và cụ đặt vấn đề: Nhà cầm quyền CSVN phải trả lời trước lý do vì sao CA là cơ quan duy trì, chấp hành luật pháp lại tổ chức bắt cóc cụ, một công dân già, 82 tuổi và giải thích tại sao không cho tổ chức ngày lễ 25-2 âl ? rồi sau đó muốn thẩm vấn điều gì cũng được. Tất nhiên là CS không thể nào giải thích  được, vì lẽ CA là cơ quan quyền lực , tiêu biểu cho luật pháp , duy trì sự chấp hành luật pháp lại hành động “bắt cóc” một công dân già 82 tuổi(!) . . . và VMCS là thủ phạm trong vụ ám hại Đức HUỳnh Giáo Chủ nên phải bưng bít lịch sử để che giấu tội ác.
 Vào trưa ngày 17-3-2001, con cháu gia đình cụ Liêm vào khoảng 30 người với một số tín đồ PGHH khoảng 40 người hiệp nhau kéo đến trụ sở CA quận 1 (TP>HCM) nơi giam giữ cụ Liêm , biểu tình với nhiều biểu ngữ cầm tay đòi hỏi phải trả tự do cho cụ  Liêm . Thế là một cuộc đàn áp tàn bạo diễn ra, hằng trăm CA cầm dùi cui, roi điện, thẳng tay hành hạ người biểu tình, con cháu cụ Liêm , những cô bé gái như Lê Thị Thúy An, 12 tuổi, Trần Thị Thanh Xuân, 13 tuổi, Lê Quang Trường Thọ, 10 tuổi là cháu nội, cháu ngoại của cụ Liêm bị đánh ngất xỉu, rồi bị lôi kéo la lết trên đường, như lôi thú vật đem vào trụ sở CA quận 1 một cách tàn nhẫn nhất, không còn gì là nhân tính(!).
 Đây là lần thứ nhất suốt 26 năm dài (1975-2001) dưới chế độ độc tài tàn ác , mới có một cuộc biểu tình “hy sinh” như vậy tại Sài Gòn.
Trong phòng giam, nghe được tin này, cụ Liêm đạp cửa chạy ra tuyên bố “nhảy lầu” để phản đối, làm cho CA hết sức ngăn cản, thuyết phục.
 Sự việc chỉ có 6 tiếng đồng hồ trôi qua từ lúc cụ Liêm và đoàn biểu tình bị bắt đã biểu hiện dồn dập những phản ứng quyết liệt của khối PGHH Thuần Túy , từ việc gia đình cụ Liêm biểu tình đến việc những người bị bắt với cụ Liêm ở TP.HCM  trong ngày 17-3-2001 như tu sĩ Nguyễn Văn Điền, Nguyễn Văn Thơ, Nguyễn Thị Ngọc Lan, v.v. . . tuyên bố tuyệt thực và tin tức từ các tỉnh Miền Tây khẩn báo rằng một số không ít tín đồ PGHH chuẩn bị tuyệt thực, tự thiêu, v.v. . . tất cả đã làm cho nhà cầm quyền CSVN phải tìm cách xoa dịu tình hình để khỏi vang tiếng đàn áp PGHH ra trước công luận quốc tế.
 Thế nên, hằng trăm người tham dự biểu tình đã bị bắt được nhà cầm quyền CSVN trả tự do về nhà. Tuy nhiên một số cán bộ cao cấp như tu sĩ Nguyễn Văn Điền, Nguyễn Văn Thơ, v.v. . . bị quản chế 2 năm.
 Riêng cụ Lê Quang Liêm thì qua ngày sau (18-3-2001) CA TP Sài Gòn chở cụ về trường Cổ Loa, Quận Phú Nhuận làm một cuộc “đấu tố” có thể gọi là dã man nhất trong thế giới văn minh vào đầu thế kỷ 21 này.
 Cụ Liêm bị CA và các đảng viên CS sở tại đánh đập, máu me đầy mình , vì cụ phản ứng quyết liệt , rồi cụ bị khiêng lên xe chở trả về nhà , kèm theo một tờ quyết định quản chê 24 tháng , rồi tiếp theo 24 tháng nữa, tất cả là 4 năm (2001-2005) và trong thời gian này, nhà cụ Liêm bị CA canh gát nghiêm nhặt hơn một nhà tù.
 Về phần cụ Bà Nguyễn Thị Thu , 75 tuổi, Phó Hội Đoàn Phụ Nữ Từ Thiện Trung Ương  PGHH và một số người chưa bị bắt, được lịnh Cụ Liêm bảo trở về nhà, khi về đến Vĩnh Long  sáng ngày 18-3-2001, hay tin cụ Liêm bị bắt, cụ bà khóc sướt mướt và than rằng: “Anh Mười bị bắt chắc chắn sẽ chết. Anh Mười chết rồi ắt Đạo cũng không còn , như vậy mình sống làm chi nữa, thà chết để nói lên cho thế giới tự do biết cái tội ác của CSVN  luôn luôn quyết tâm tiêu diệt  PGHH . . . chết để cho hằng triệu người PGHH được sống . . . “
 Dù  có nhiều người trong đoàn cùng đi theo hết lời khuyên ngăn, nhưng cụ bà vẫn khăng khăng giữ ý định và cụ bà tự tay cầm thùng xăng 5 lít đã đem theo từ mấy ngày qua , trút lên đầu và minh rồi bật quẹt lửa . . . một ngọn lửa hồng rực sáng , phá tan màn âm u giữa cái địa ngục trần gian của đảng CSVN : vô gia đình, vô tổ quốc, vô tôn giáo . . . đưa linh hồn một Nữ Thánh Tử Vì Đạo về miền cực lạc . . . một ngọn lửa hồng rực lên để soi rọi vào lương tri của loài người yêu chuộng Tự Do, Công Lý, và Hòa Bình nhận rõ cái tội ác của đảng CSVN.  
Cụ bà Nguyễn Thị Thu đã một lần vào rằm tháng Giêng năm Tân Tỵ (2001) toan tự thiêu tại An Hòa Tự, cơ sở của Ban Đại Diện PGHH “quốc doanh” ở Thánh Địa Hòa Hảo để phản đối CSVN dàn dựng Ban Đại Diện quốc doanh , nhưng vì Cụ Lê Quang Liêm kịp thời can thiệp nên thảm kịch không xảy ra.
Thời gian quản chế cụ Liêm đã mãn, song CA vẫn canh giữ cụ như bóng với hình. Tuy nhiên trên mặt pháp lý , CA không còn quyền ngăn trở triệt để người ra vào nhà cụ Liêm  như trong thời gian quản chế, cho nên sự hoạt động của cụ Liêm và khối  PGHH TT được phát huy tích cực hơn , đồng thời mạn lưới CA cũng thắt chặt hơn đối với cụ Liêm.
 Ngày 20-3-2005, 120 cán bộ cốt lõi PGHH TT nhóm tại nhà ông Trương Kim Long ở Xã Mỹ An Hưng, huyện Lấp Vò (Đồng Tháp) tiến hành một cuộc lễ tuyên thệ : “nguyện hy sinh cả sinh mạng lẫn tài sản để phục vụ tiền đồ Đạo Pháp, tranh đấu cho Nhân quyền và Tự Do Tôn Giáo . Cuộc lễ đặt dưới quyền chủ tọa của cụ Lê Quang Liêm. Hằng trăm CA đến bao vây cuộc lễ  nhưng trước tinh thần bất khuất kiên cường của đoàn người dự lễ , nhà cầm quyền CSVN phải để cho mọi việc “êm xuôi”.  
 Ngày 23-06-05, trên 200 cán bộ PGHH TT tiến hành một cuộc tuyệt thực tại nhà cố Hà Hải ở Xã Nhơn Mỹ (An Giang) đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải tôn trọng nhân quyền và Tự Do Tôn Giáo , nhất là đối với PGHH.
 Nhà cầm quyền CSVN phải huy động ba, bốn trăm CA bao vây trấn áp, đe dọa một cách vô cùng tàn bạo và một vài sự va chạm lặt vặt đã xảy ra giữa CA và đoàn tuyệt thực, ông Võ Văn Bửu và Mai Thị Dung đã tẩm xăng vào mình và tuyên bố sẽ tự thiêu nếu CA tràn vào đàn áp.
 Trước tinh thần đối kháng tràn đầy hy sinh của khối tín đồ PGHH TT , nhà cầm quyền CSVN thấy không thể đè bẹp được trong nhất thời , đành phải tìm cách dàn hòa , vì sợ công luận quốc tế hay biết và lên án.
 Nhưng CS vẫn là CS , vẫn là điêu ngoa, gian ác và bạo tàn không còn tình người. Một tháng rưỡi sau nhân dịp Thủ Tướng Phan Văn Khải đi Mỹ được Tổng Thống Bush tiếp đón nên càng tăng máu bạo tàn, độc tài, toàn trị . . . Ngày 5-8-2005, CSVN mở một chiến dịch càn quét khối tín đồ PGHH TT một cách vô cùng bạo ngược. Chỉ trong 8 tiếng đồng hồ ngày 05-8-05 gần chục cán bộ lãnh đạo PGHH TT bị CA bắt, đánh đập tàn nhẫn, 2 người bị bức tử phải tự thiêu là tu sĩ Trần Văn Út tự Út Hòa Lạc và Võ Văn Bửu Đoàn Trưởng Thanh Niên Giáo Hội PGHH TT tỉnh An Giang. Còn 7 người bị bắt  là:
 -Tu sĩ Nguyễn Văn Điền, Phó Hội Trưởng Giáo Hội Trung Ương PGHH TT.
-Mai Thị Dung, Đoàn Trưởng Phụ Nữ PGHH tỉnh An Giang là vợ của Võ Văn Bửu, 2 vợ chồng bị bắt một lượt , bỏ lại 2 con thơ không người săn sóc, nuôi dưỡng.
-Nguyễn Thanh Phong, Cán Bộ Đoàn Thanh Niên Giáo Hội PGHH TT huyện Chợ Mới (An Giang).
-Nguyễn Ngọc Hà, Cán bộ Đoàn Phụ Nữ PGHH TT huyện Chợ Mới (An Giang). Là vợ của Nguyễn Thanh Phong, 2 vợ chồng bị bắt một lượt, bỏ lại 2 con thơ không người nuôi dưỡng, săn sóc.
-Tô Văn Mãnh, cư sĩ PGHH.
-Võ Văn Thanh Liêm, tu sĩ, trụ trì chùa Quang Minh Tự ở Chợ Mới (An Giang).
-Võ Văn Thành Long, tu sĩ ở chùa Quang Minh Tự.
Mỗi người bị kêu án từ 5 đến 7 năm tù , trong lúc họ đang sống trong một môi trường thuần túy tu hành, không có tội tình gì cả.
Hành động ‘khủng bố trắng” bạo tàn và vô nhân đạo này đã biểu hiện quá rõ rệt cái bản chất “pháp trị” của đảng CSVN , của chế độ CHXHCNVN (!) .Nổi bật nhất là việc bắt 3 cặp vợ chồng cùng một lúc là Nguyễn Văn Thơ và vợ (Dương Thị Tròn), Võ Văn Bửu và vợ (Mai Thị Dung) bỏ lại 2 đứa con dưới 13 tuổi không ai nuôi dưỡng , săn sóc, nhất là Nguyễn Ngọc Hà, một đàn bà quê mùa, vì thấy chồng bị CA đánh té xỉu nên chạy lại ôm chồng và kêu cứu . . . thế mà vẫn bị bắt và lãnh án 4 năm tù bỏ lại 2 đứa con thơ khoảng 10 tuổi, côi cút , không người chăm sóc. Đây là điểm “nhân đạo” và ánh sáng công lý của đảng CSVN, của chế độ CHXHCNVN (!)
Từ tháng 10-2005 đến tháng 5 -2006, chỉ trong vòng 7 tháng mà CA đã sử dụng hành động “côn đồ” trá hình thường dân để đón đường đánh đập cán bộ PGHH đến 5 lần, nhằm mục đích đe dọa cán bộ PGHH TT không còn dám đi lại đây đó để hoạt động.
 Lần sau hết là vào ngày 24-5-2006, khoảng 20 cán bộ PGHH đi dự lễ tuần của cố Hà Hải, trên đường về bị CA huyện Lấp Vò (Đồng Tháp) do Trung Tá Tài chỉ huy, giả thường dân chận đường đánh nhiều người bị trọng thương , nặng nhất là bà Nguyễn Thị Điệp , 48 tuổi bị chấn thương đầu, Nguyễn Văn Thì, 28 tuổi bị thương nặng ở ngực và sườn phải đi cấp cứu ở bịnh viện.
 Trước hành động thô bạo, hung tàn này của CA, 16 người trong số nạn nhân nói trên tiến hành một cuộc tuyệt thực từ ngày 30-5-2006 đến 09-6-2006 tại nhà ông Nguyển Văn Thơ, Hội Trưởng Giáo Hội PGHH TT tỉnh Đồng Tháp,. Tọa lạc tại Xã Tân Hòa, Huyện Lai Vung (Đồng Tháp) để phản đối hành động tàn bạo của CA.
 Cuộc tuyệt thực này được đông bào trong nước  và hải ngoại, kể cả những nhân vật hữu danh khắp thế giới lên tiếng ủng hộ qua 2 Thỉnh Nguyện Thư mang chữ ký gần 7 ngàn người được loan báo trên mạng lưới tin tức toàn cầu (internet).
 Đầu năm 2006, CSVN âm mưu với Lê Phước Sang để Sang trở về nước tiếp tay với Nguyễn Văn Tôn , Hội Trưởng Giáo Hội Trung Ương PGHH quốc doanh là đảng viên CS 61 tuổi đảng và Trần Hữu Duyên để đánh đổ Cụ Liêm vì Khối PGHH TT đang ngày càng lớn mạnh với sự ủng hộ của toàn khối tín đồ trong nước và sự ủng hộ mạnh mẻ từ đồng bào hải ngoại và ảnh hưởng quốc tế.
 Nhưng cái trò “ma giáo” này chỉ đem lại kết quả “gậy ông đập lưng ông” . Những tên “giáo gian” (Sang, Duyên, Tôn) càng đả phá cụ Liêm bao nhiêu thì uy tín của cụ Liêm và khối PGHH TT càng gia tăng bấy nhiêu và bọn giáo gian này bị tuyệt đại đa số tín đồ PGHH cực lực lên án và trực tiếp xua đuổi làm cho Lê Phước Sang phải bụm mặt tất tả chạy về Mỹ và đến nay gần 5 năm trôi qua không dám léo hánh về VN nữa.   
 Hằng năm, ngày 18-5 âl là ngày đại lễ kỷ niệm ngày khai sáng nền Đạo PGHH . Từ sau ngày 30-4-75, suốt 24 năm dài (1975-1999) nhà cầm quyền CSVN triệt để cấm tín đồ PGHH tổ chức ngày lễ này. Sau khi dàn dựng Ban Đại Diện PGHH “quốc doanh” và trước sự đòi hỏi quyết liệt của cụ Lê Quang Liêm và khối PGHH TT, kể từ năm 1999 CSVN chỉ cho cơ cấu “tay sai” này tổ chức ngày lễ 18-5 âl để tạo uy tín với tín đồ , còn Giáo Hội PGHH TT do cụ Lê Quang Liêm lãnh đạo thì CSVN dùng mọi thủ đoạn, mọi âm mưu để không cho Giáo Hội PGHH TT tổ chức ngày lễ này.
Năm 2006, nhà cầm quyền CSVN vẫn giữ đường lối cũ là chỉ có Giáo Hội PGHH quốc doanh , ông Trần Hữu Duyên với Lê Phước Sang mới được phép tổ chức ngày lễ này vào ngày 13-6-2006 kỷ niệm năm thứ 67 ngày khai sáng Đạo PGHH.
Tuy nhiên, trước những thử thách cam go đó, cụ Lê Quang Liêm vẫn quyết định tổ chức ngày lễ này tại tư gia số E1, cư xá Nguyễn Đình Chiểu , Phú Nhuận (sài Gòn) còn ở các tỉnh thì tùy nghi nơi nào tổ chức được thì cứ tiến hành.
Nhưng thực tế đã phơi bày những hành vi của nhà cầm quyền CSVN trắng trợn xâm phạm nghiêm trọng quyền Tự Do Tín Ngưỡng của Khối PGHH TT qua các hiện tượng đại lược sau đây:
a-Hằng trăm nhà cán bộ PGHH TT bị CA bao vây chặt chẻ, nội bất xuất ngoại bất nhập, để không tổ chức được cuộc lễ.
b-Sáng sớm ngày 12-6-2006, CA đến nhà ông Nguyễn Văn Thành, Hội Trưởng PGHH TT huyện Hồng Ngự (Đồng Tháp) uy hiếp không cho tổ chức cuộc lễ.
 c-Khoảng 4 giờ sáng ngày 12-6-06, một toán CA khoảng 10 người , giả thường dân kéo đến chọi đá vào nhà ông Nguyễn Phước Hậu , Trưởng Ban Tổ Chức Giáo Hội PGHH TT tỉnh An Giang ởXã Long Giang (An Giang) bể cả cửa kính và hăm he nếu tổ chức lễ sẽ bị đốt nhà . Nhà ông Hậu là địa điểm dự trù tổ chức ngày lễ.
 d-Khoảng 9 giờ ngày 12-6-06, một toán CA khoảng 20 người , giả thường dân kéo đến nhà ông Trương Văn Đức , Tổng Vụ Thanh Sinh PGHH TT , tọa lạc tại Thị Trấn Chợ Vàm (Thánh Địa Hòa Hảo) là nơi đang chuẩn bị tổ chức ngày Lễ. Toán người này uy hiếp ông Đức phải hủy bỏ tổ chức cuộc lễ, ông Đức và những đồng đạo hiện diện phản ứng lại thì toán người này xô té ngã, sau đó “hung thủ” tịch thu cờ Đạo, biểu ngữ và dẹp bỏ bàn Hương án , bắt buộc những người hiện diện phải giải tán.
 Theo chương trình dự trù thì trong 8 tỉnh Giáo Hội  PGHH TT, mỗi Giáo Hội có 5 đại diện về Sài Gòn  để dự buổi tiếp tân tại nhà cụ Liêm, nhưng kết cuộc vì sự bao vây ngăn chận của CA chỉ có 10 người đến được nhà cụ Liêm mà thôi.
 Tuy nhiên, buổi tiếp tân tại nhà cụ Liêm nhân Đại Lễ năm thứ 67 ngày khai Đạo PGHH (13-6-2006)  vẫn tiến hành với một số nhân vật tham dự như: Kỷ Sư Đổ Nam Hải, Giáo Sư Nguyễn Chánh Kết, Giáo Su Trần Khuê, Linh Mục Chân Tín, Đại Diện Mục Sư Nguyễn Hồng Quan, Mục Sư Ngô Hoài Nở, Mục Sư Trần Mai, ông Trần Hiền, Ông Lê Trí Tuệ, v.v. . .
 Ngày 25-6-2006, cụ Lê Quang Liêm và phái đoàn PGHH TT tại Sàigon đi về tỉnh An Giang để chủ tọa lễ ra mắt Giáo Hội PGHH tỉnh An Giang, vẫn bị nhà cầm quyền CSVN giăng một mạn lưới CA dày đặc, dùng mọi thủ đoạn ngăn chận phái đoàn cụ Liêm . . .  cuối cùng phải trở lại Sàigon , gây một luồng căm phẩn trong Khối Tín Đồ PGHH Thuần Túy.
 Cụ bà Lê Quang Liêm đột nhiên bị bịnh nặng phải vào bịnh viện Trưng Vương, đường Lý Thường Kiệt (Sàigon) để cấp cứu vào lúc 14 giờ ngày 27-6-2006, đương nhiên Cụ Liêm cùng đi theo , và 4 tên CA canh giữ cụ Liêm ngày đêm cũng bám sát cụ Liêm , mặc dù cụ Liêm không bị một hình thức quản chế nào hết.
 Đến 19 giờ cùng ngày, cụ Liêm đi trở về nhà. Trên đoạn đường khoảng 70 mét từ khu điều trị ra đến cổng bịnh viện để lên xe, khi đi có 2 cháu gái kèm theo cụ Liêm vì mấy tháng nay cụ Liêm bị bệnh . Lúc cụ Liêm đang đi thì bổng có một xe gắn máy từ phía sau vọt tới thật nhanh rồi quẹo trái vượt ngang qua mặt cụ Liêm , nhờ 2 cháu gái nhanh mắt kéo cụ Liêm đứng lại , nếu không thì cụ Liêm đã bị chiếc xe đó đụng với tốc độ thật nhanh có thể cụ Liêm bị tử vong hay ít nhất cũng bị thương trầm trọng vì cụ Liêm đang bịnh, 2 chân rất yếu, đi đứng không vững. Đi phía sau cụ Liêm là anh Hiển (con cụ Liêm) nhìn được ngay tên vọt xe đó là 1 trong 4 tên CA bám sát theo cụ Liêm từ khi đi vào bịnh viện.
 Thì ra đây là một cuộc mưu sát cụ Liêm một cách hết sức đê hèn của nhà cầm quyền CSVN  dưới chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa , giữa một thành phố mang tên Hồ Chí Minh vĩ đại, mang tên thành phố anh hùng.
 Theo người nhà cụ Liêm cho biết là trong 3,4 năm sau cùng này , cụ Liêm gặp phải những cuộc mưu sát đê hèn như vậy ít nhất là 3 lần rồi . . . ngoài ra còn có nhiếu cú điện thoại gọi đến hăm he cụ Liêm , bảo phải chấm dứt  mọi hành động chống phá nhà nước CS bằng không thì cụ Liêm “không ở tù rục xương thì cũng bị chết bất đắc kỳ tử.” .
 Ngày mồng 1 tháng 7 năm Bính Tuất (25-7-2006) là ngày lễ tuần giáp của cố tu sĩ Trần Văn Út tự Út Hòa Lạc .
 Biểu lộ tinh thần tôn trọng luật pháp, cụ Lê Quang Liêm có gởi Thông Báo số 985/TB/TƯ đề ngày 14-7-2006 cho Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng  biết đây là một lễ tuần theo phong tục truyền thống dân tộc, yêu cầu Thủ Tướng phải chỉ thị cho nhà cầm quyền địa phương không nên sử dụng những thủ đoạn quyền lực trấn áp cuộc lễ.
Nhưng trên thực tế thì tàn nhẫn vẫn là tàn nhẫn, bạo ác vẫn là bạo ác, đó là thực chất của chế độ độc tài toàn trị của CSVN . Tu sĩ Trần Văn Út vì bị CA bức tử nên phải tự thiêu đã nằm vào lòng đất lạnh mà CSVN vẫn không buông tha. Sau khi Trần Văn Út chết , nhà Trần Văn Út vẫn bị CA bao vây canh gát ngày đêm, không cho một ai được đến để tỏ một lời phân ưu  . . . rồi nay đến lễ tuần giáp năm thì hằng mấy trăm CA vây kín các nẽo đường tiến vào nhà cố tu sĩ Trần Văn Út , ngăn chận không cho một ai được vào nhà để cầu nguyện cho người quá cố.
 Ngày mồng 1 tháng 7 năm Bính Tuất (25-7-2006) hằng chục phái đoàn PGHH TT từ các nơi kéo về dự lễ đều bị CA dùng mọi áp lực thô bạo ngăn chận không một ai được vào đến nhà Trần Văn Út kể cả những bà con ruột thịt , trong lúc tại nhà nạn nhân , khói hương nghi ngút quyện theo chiều gió quạnh hiu như giữa sa mạc buổi hoàng hôn.
 Ôi ! TỰ DO, HẠNH PHÚC của chế độ CHXHCNVN , dưới sự lãnh đạo của Đảng “Cộng Sản VN Quang Vinh” là như thế ấy.
Trước ảnh hưởng ngày càng nhảy vọt của cụ Lê Quang Liêm và Khối tín đồ PGHH TT , CSVN ra lịnh cho Giáo Hội quốc doanh phải nổ lực bằng mọi thủ đoạn để đả phá uy tín của Khối PGHH TT , nên bè lũ tay sai này dùng đủ mọi âm mưu , dù là đê hèn đến đâu , để phản ứng với Cụ Liêm  bằng hành động tuyên truyền , điển hình là Thông Báo số 1255/TB/BTSTU đề ngày 24-7-2006, v. v. . . do Nguyễn Văn Tôn ký với nội dung bỉ ổi, nịnh bợ CSVN một cách trơ trẽn , đáng phỉ nhổ . Nhưng kết cuộc lại là gậy ông đập lưng ông , uy tín cụ Lê Quang Liêm cáng vượt bậc, và uy tín của đám Giáo Hội tay sai bạo lực, bạo quyền ngày càng suy đồi, cơ hồ tan rã.
 Thượng tuần tháng 8 năm 2006, nhà cầm quyền CSVN tỉnh An Giang được lịnh Trung Ương mở chiến dịch tẩy trừ Giáo Hội PGHH TT tỉnh An Giang .
Khởi đầu, Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh An Giang ra quyết định Quản Chế:
-Trần Nguyên Hưởn, Hội Trưởng Tỉnh Giáo Hội.
-Nguyễn Phước Hậu, Trưởng Ban Tổ Chức Tỉnh Giáo Hội.
-Bà Trần Thị Xinh, Đoàn Phụ Nữ Từ Thiện Tỉnh Giáo Hội.
-Trương Văn Đức, Tổng Vụ Thanh Sinh.
 Mỗi người 2 năm về tội “chống đối và âm mưu lật đổ chế độ” . Nhưng 4 vị này cương quyết không nhận lịnh quản chế và tuyệt thực phản đối.
 Liên tiếp 2 tuần lễ, CA đòi hết những trị sự viên PGHH TT Tỉnh An Giang đến làm việc và không tiếc lời đe dọa , bắt buộc phải giải tán , chấm dứt hoạt động. Nhưng vô hiệu quả, vì tất cả những vị này đều nhất loạt xác định là tiếp tục sinh hoạt tôn giáo và đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN phải tôn trọng quyền Tự Do Tôn Giáo theo quy định nơi Điều 70 của Hiến Pháp  do đảng CSVN sáng tác và các vị này tuyên bố sẵn sàng chấp nhận mọi trấn áp , khủng bố của nhà cầm quyền CSVN.
 Tuần lễ từ 18 đến 25-8-2006, 2 sĩ quan thuộc cục Bảo Vệ Chính Trị Sài Gòn là Trung Úy Lâm và Trung Úy Tiến đi về các tỉnh An Giang, Cần Thơ phối hợp với CA Tỉnh, Huyện địa phương đến từng nhà cán bộ PGHH TT và nói rằng Bộ Công An ủy nhiệm họ đến từng nhà cán bộ PGHH TT để cảnh giác rằng:
 “Lê Quang Liêm là tên phản động cực kỳ nguy hiểm, làm tay sai cho CIA Mỹ và bọn Việt kiều phản động ở Hải ngoại , hành động gây rối để lật đổ nhà nước CS là nhà nước của Dân, do Dân và vì Dân . . . Để tránh “tội lây vạ tràng” nhà nước khoan hồng kêu gọi những người theo Lê Quang Liêm phải phản tỉnh, chính thức xin nhà nước khoan dung, xóa bỏ tội lỗi và cam kết không a tòng theo Lê Quang Liêm nữa thì sẽ được nhà nước đối xử tốt. Bằng ngược lại , khi nhà nước VN được vào WTO , được Mỹ ủng hộ , nhất là sau khi Tổng Thống Bush qua VN thì những người chống đối nhà nước sẽ bị “tẩy sạch” , đặc biệt là Lê Quang Liêm và đồng bọn không bị ở tù rục xương thì cũng bị chết “bất đắc kỳ tử” ( có lẽ là do CS mưu sát).
 Nếu ai phản tỉnh thì làm đơn gởi cho CA Huyện, Tỉnh sẽ chuyển về Cục Bảo Vệ Chính Trị Sàigon thì sẽ được ân thưởng liền, v.v. và v.v. . .
Khi toán CA này đến từng nhà , đại đa số là bị tín đồ PGHH TT không tiếp, điển hình là tại nhà Cố Hà Hải ngày 19-8-2006, bị những người trong nhà đuổi đi.
Ngày 02-10-2006, Ông Nguyễn Văn Thơ, Hội Trưởng Giáo Hội PGHH TT tỉnh Đồng Tháp và vợ là Bà Dương Thị Tròn , Hội Đoàn Trưởng Hội Đoàn Phụ Nữu Từ Thiện Tỉnh Đồng Tháp bị một toán CA khoảng 40 người đón đường bắt. Hai vợ chồng Ông Thơ phản đối mạnh mẻ nên bị CA đánh đập rất nặng nề , nhất là bà Dương Thị Tròn bị đánh ngất xỉu, rồi bị CA bắt đi và sau đó Ông Thơ bị kết án 6 năm tù và Bà Tròn thì 4 năm.
Ngày 04-11-2006, Ông Lê Văn Sóc, Phó Hội Trưởng Giáo Hội PGHH TT Tỉnh Vĩnh Long bị khoảng 30 CA bao vây giữa đường bắt, trói ké (không thèm còng) rồi đánh đập đến ngất xỉu, sau đó bị kêu án 6 năm 6 tháng tù ở.
 Ngày 22-11-2006, Ông Nguyễn Văn Thùy, Trưởng Đoàn Thanh Niên Giáo Hội PGHH TT tỉnh Vĩnh Long bị một toán CA khoảng 20 người đón đường bắt, đánh đập nhừ tử rồi còng dẫn đi, và sau đó bị kết án 6 năm tù.

Tóm lại, CSVN vẫn theo đuổi một chánh sách “khủng bố trắng” đối với cụ Liêm và hằng trăm cán bộ khối PGHH TT , nhà nào cũng bị CA canh giữ ngày đêm và bám sát các đối tượng này như hình với bóng, biến cuộc sống của những cán bộ PGHH TT như những người tù ở trong một nhà tù rộng lớn (!).

KẾT LUẬN:
 Nếu phải viết lại đầy đủ về những tội ác của CSVN đối với PGHH xuyên suốt 65 năm qua (1945-2010) thì dù viết đến hằng trăm trang giấy cũng chưa hết.
 Những gì nêu lại trên đây là những sự kiện đại lược để minh chứng về tội ác của CSVN từ thời VM đến thời CS ngày nay.
 Căn cứ Điều 2 của Công Ước Quốc Tế theo Nghị Quyết 260A ngày 09-12-1948 của Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam gia nhập ngày 09-6-81, các tội ác trên của CSVN là tội “DIỆT CHỦNG” và CSVN phải bị trừng phạt theo Điều 4 và Điều 6 của Công Ước này.
 Sơ lược qua quá trình kể trên, đã cho thấy rõ ràng rằng đến nay, CSVN vẫn không buông tha PGHH, vẫn tiếp tục “tận sát” PGHH, dồn PGHH vào tận chân tường, PGHH chỉ còn một con đường duy nhất là : “dấn thân vào con đường chết để tìm con đường sống . Phải làm tất cả những gì có thể làm được kể cả sự hy sinh tánh mạng và tài sản để bảo tồn Đạo Pháp được trường tồn và bảo vệ mạng sống của chính mình .”.
 Rõ nét nhất là trong dịp Đại lễ 25/2 âl Tân Mão (2011) năm nay kỷ niệm năm thứ 64 ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ bị Việt Minh Cộng Sản ám hại, nhà cầm quyền CSVN lại mở một chiến dịch ngăn cấm việc tổ chức ngày lễ bằng những biện pháp nghiệt ngã, bạo tàn , không còn tính người hơn cả những chục năm qua. Trên 1.000 Công an, Bộ đội, Cơ động được sử dụng trong chiến dịch này.
Thật là oai hùng “Khôn Nhà” không hề có trong lịch sử VN. Nếu oai hùng này được dành cho việc bảo vệ Trường Sa, Hoàng Sa, bảo vệ các tỉnh biên giới phía Bắc, ngăn chận bauxit Tây Nguyên , v.v. . . thì mới là “Không dại Chợ” . . . Phải không các ông lãnh đạo chóp bu đảng CSVN ?
 Với tư cách là một công dân già 92 tuổi sống từ thời Pháp thuộc và đã từng đứng trong hàng ngũ chống Pháp, giành độc lập cho Tổ quốc, đồng thời hiện nay là người lãnh đạo khối PGHH TT từ năm 1970, tôi xin có lời kêu gọi đảng CSVN , các cấp lãnh đạo, nhất là quý vị đảng viên CS chân chính hãy lấy lương tâm suy gẫm: Tại sao CSVN lại phải tiêu diệt PGHH ? Chúng ta đều là con Hồng cháu Lạc , cùng là da vàng máu đỏ tại sao lại phải giết nhau? Giết được PGHH như bàn tay chặt đứt một ngón. Vậy 2 bàn tay 10 ngón với 2 bàn tay 9 ngón , bàn tay nào đẹp hơn ? ? ?  Hở các ông lãnh đạo chóp bu đảng CSVN “quang vinh” (!)

         Thù riêng muôn vạn cho cam,
          Cũng nên gát bỏ để làm nghĩa công.
          Khắp Bắc Nam Lạc Hồng một giống,
         Tha thứ nhau để sống cùng nhau.
          Tiếc nhau từng giọt máu đào,
          Để đem máu ấy rưới vào địch quân . . .

Đó là lời kêu gọi tha thiết của Đức Huỳnh Phú Sổ, Giáo Chủ PGHH trong tinh thần dân tộc, nghĩ rằng dù là cỏ cây cũng phải cảm động . . .
  Vậy hãy chấm dứt cái cảnh “NỒI DA XÁO THỊT” làm hoen ố những trang sử vàng son của dòng giống Lạc Hồng, với truyền thống bốn ngàn năm văn hiến, với truyền thống Hội Nghị Diên Hồng, với truyền thống  chiến công hiển hách Bạch Đằng Giang, Đống Đa . . .

          Đạo Phật vi diệu thậm thâm,
          Dầu mà tận thế ngàn năm vẫn còn . . .
                              ---------
          Còn một đoạn mưa Tần nắng Sở,
          Trải qua rồi việc dở hóa hay.
          Thế gian sẽ biết thánh tài,
          Bế bồng con dại hát bài khải ca.

 PHẬT GIÁO HÒA HẢO TRƯỜNG TỒN BẤT DIỆT.
                                                              
  VN,  ngày  15 tháng 4 năm  2011

         LÊ  QUANG  LIÊM